Đoạn “Hạnh phúc của một tang gia” trong “Số đỏ”, đặc biệt là cảnh đưa tang mẫu mực, là một đoạn văn tiêu biểu cho người đọc. Đây cũng là nội dung chính của phần phân tích sau đây.
1. Lập dàn ý phân tích cảnh tang lễ mẫu mực trong Niềm hạnh phúc của một người thân:
1.1. Khai mạc:
Về tác giả, tác phẩm và cảnh đưa tang mẫu mực trong niềm vui của một đám tang
1.2. Nội dung thư:
– Nghịch lý xuất hiện trong nhan đề của đoạn “Hạnh phúc của một tang gia”.
-> đối lập tang tóc với niềm vui gia đình
– Đám tang với nghi thức lạ, không khí ồn ào của cụ cố
+ Lễ nghi xen lẫn Tây, Ta, Tàu.
+ Tiếng khóc thay bằng tiếng cười giễu cợt vô nhân đạo của con cháu cụ cố Hồng và khách dự đám tang.
–> Đám tang hỗn loạn, hài hước như một vở kịch nhiều diễn viên với những biểu cảm, nét mặt giả tạo.
– Cảnh tảo mộ là đỉnh cao của sự trào phúng, nó đã vạch trần bộ mặt đạo đức giả của con người.
+ Chú Tư Tấn ham khoe tài chụp ảnh đến mức nhảy xuống mộ chú làm đạo diễn và dựng phim vớ vẩn.
+ Cụ Hồng mơ màng, sung sướng vì được mặc bộ đồ ngủ, ra vẻ chống gậy, khi máu đổ, cụ cố hết sức đóng vai một cậu bé tội nghiệp khóc đến ngất đi.
+ Và đặc biệt là tiếng khóc của cháu Phan Mọc Sừng
1.3. Đáy:
Khẳng định lại giá trị của cảnh đưa tang mẫu mực
2. Phân tích cảnh đưa tang mẫu mực trong niềm hạnh phúc tốt đẹp nhất của một gia đình đã khuất:
Là một tiểu thuyết xuất sắc và tiêu biểu của thời kỳ đó, “Số đỏ” của nhà văn Vũ Trọng Phụng đã miêu tả một cách sinh động những cảnh đời, những con người éo le và buồn cười. Hồi XV của tiểu thuyết “Hạnh phúc của một sự mất mát” là cảnh diễn tả đám tang mẫu mực của cụ cố Hồng, như một cuộc tiễn biệt tập thể, một hành trình xuống mồ của cả xã hội đầy trớ trêu, trang nghiêm.
Đọc tiêu đề của đoạn văn là: Hạnh phúc của một người chết không thể không cười trước sự dí dỏm của nhà văn. Đám tang là một nỗi đau, một buổi lễ long trọng nhưng lại là một câu chuyện buồn, là hạnh phúc của gia đình. Đó là một đám tang pha trộn các nghi thức phương Tây và Trung Quốc một cách tùy tiện. Quả là một đám tang văn minh, mẫu mực! Và đám tang đó đã mở đầu cho một vở hài kịch đặc sắc với những tình huống hài hước: một đám tang nhưng không phải đám ma mà là một đám…. Có hàng chục người có mặt, nhưng họ không phải là người bình thường mà là những kẻ máu lạnh, cười nhạo cái chết của người thân.
Sau khi hỗn loạn đốt cháy một lễ hội lớn. Đi đám tang thì đi suốt, thu hút mọi người khi nhìn thấy đám tang với đủ mọi cung cách, lễ nghi theo kiểu ta, Tây, Tàu. Tang lễ đi đến đâu, náo động đến đó. Tiếng kèn ta, kèn tây, kèn Tàu vang khắp phố phường náo nhiệt. Tiếng khóc bị át trong tiếng cười đùa: chuyện vợ con, may quần áo, mua tủ quần áo hay khen cô Tuyết đẹp… Đó là một khung cảnh hỗn độn giữa sự vật, con người, âm thanh và màu sắc. Đây là một đám tang hay một đám rước? Đúng là một đám tang tuyệt vời có thể “làm cho cả người chết nằm trong quan tài cũng mỉm cười hạnh phúc, nếu không muốn nói là cái đầu của anh ta”.
Cao trào của vở kịch này là cảnh ngôi mộ. Chú Tư Tân, cháu trai ông, xuất hiện với nhiệm vụ đạo diễn cảnh quay, phấn khích đến mức nhảy lên mộ như đánh thức các vong linh để chứng kiến tang lễ long trọng của đại gia đình. Anh tạo dáng từng người một, chống gậy, cúi đầu, cong lưng, gạt nước mắt thế này, thế kia… nên bức ảnh mang phong cách chết thật giả buồn.
Cảnh tượng ấy khiến người đọc khóc nhưng không thương mà cười thành tiếng. Hòa vào không khí ồn ào, tiếng hét to nhất là của thằng cháu Phan bị cắm sừng, một tiếng hét khác, khóc để giấu tiếng cười. Thực ra đó là niềm vui được chia sẻ ít nhiều bởi chiếc sừng vô hình mà người phụ nữ đã đội lên đầu anh. Con trai cả của ông, Mr. Hong, vẫn đang làm việc như một đứa con bất hiếu khóc thương cha mình, khiến mọi người cảm thấy bị lừa dối vô cùng.
Cảnh đám tang mẫu mực trong Hạnh phúc của một đám tang là một đám tang có thể gọi là độc nhất vô nhị, trong đó lớn nhất là việc Hạ Thanh trở thành vở hài kịch, trò cười cho thiên hạ. Đằng sau những câu chuyện cười trào phúng đó là một sự thật tàn nhẫn và dối trá, một lối sống văn minh xấu xa được phơi bày.
3. Phân tích ngắn gọn hơn về cảnh tang lễ mẫu mực trong Niềm vui của một đám tang:
Ở đời, ít ai “vui mừng” trước cái chết của một người, nhất là của người thân, trừ khi đó là cái chết của kẻ thù không đội trời chung. Nhưng trớ trêu thay, trong tác phẩm “Số đỏ” của nhà văn Vũ Trọng Phụng lại xuất hiện một cảnh tang lễ mẫu mực với một niềm hạnh phúc, niềm vui riêng trong mảnh Hạnh phúc của một tang gia.
Đầu tiên là mâu thuẫn trào phúng được gợi lên bởi tiêu đề của đoạn văn. Đám tang là niềm vui chung của cả gia đình cụ Hồng. Trong nhà có người mất nhưng con cháu còn đông vui hơn bao giờ hết, đây là dịp hiếm có để họ tổ chức rước kiệu, liên hoan và hoàn thành tâm nguyện bấy lâu nay. Vì người chết là cụ cố có di sản lớn theo di chúc: chỉ được thực hiện khi cụ chết. Đây là cái chết đang chờ đợi cả gia đình và con cháu nên khi nó xảy ra là cả một niềm vui. Trong đoạn văn, ngoài niềm hạnh phúc chung của tang quyến, mỗi thành viên đều có một niềm hạnh phúc riêng. Chẳng hạn như ông cố Hồng luôn đóng vai già yếu, nay nhờ có tang mà có thể xuất hiện trước hàng nghìn người, để thiên hạ thấy ông là người con hiếu thảo, để thiên hạ phải thốt lên: Chà! Nhìn! Con trai đã lớn quá rồi!
Vợ chồng Văn Minh chỉ lo mời luật sư trực tiếp chứng kiến cái chết của ông cố, để di chúc bước vào giai đoạn thực tế chứ không chỉ trên lý thuyết. không còn nữa. Và đó cũng là dịp để những thiết kế áo dài Âu hóa được lăng xê với những đường nét táo bạo hơn dành cho người đưa tiễn để người quá cố có được chút hạnh phúc trong đời. Bà Tuyết – cô cháu gái hạnh phúc trong tà áo dài ngây thơ để lộ bầu ngực đen với chiếc nón lá xinh xắn, đặc biệt trên khuôn mặt thoáng nét buồn lãng mạn. Cháu ông Phấn mọc gạc, vui vẻ chia tay với vài ngàn đồng, chiếc gạc hươu vô hình trên đầu. Ông Tư Tấn vui mừng khôn xiết vì có cơ hội sử dụng chiếc máy đã chuẩn bị sẵn nhưng ông chưa có dịp sử dụng. Hạnh phúc ngoài tầm với của đại gia đình cụ Hồng là dịp để các vị khách khoe bộ râu quái dị. Cả con phố ồn ào và đông đúc, vì đám tang lớn như hội chợ năm mới.
Một trong những điểm nổi bật của chương này là mô tả bầu không khí ồn ào và hỗn loạn. Thông thường, tang lễ có không khí trang trọng thể hiện sự tôn trọng đối với người đã khuất. Đám tang ông cố rất lạ, ồn ào như một ngày hội với đủ hình thức Tây, Ta, Tàu trộn lẫn vào nhau. Tiếng khóc bị át trong tiếng cười của đám con cháu ngu dốt và những người đến dự đám tang chỉ có một mã. Đám tang hỗn loạn giống như một sân khấu lớn, một trò chơi để các diễn viên trổ tài. Đúng như nhận xét của nhà văn Vũ Trọng Phụng “Đúng là đám ma to làm cho người ta vui. Nếu bạn chết trong quan tài, bạn phải mỉm cười hoặc gật đầu.”
Khung cảnh ngôi mộ là đỉnh cao của sự trớ trêu vì đó là nơi tất cả các nhân vật đều lộ mặt nạ giả của họ. Ông Tư Tấn khoe tài chụp ảnh bằng cách nhảy từ mộ này sang mộ khác. Ông cố Hồng quá phấn khích khi được đóng vai một người con hiếu thảo đến nỗi ông đã khóc đến ngất đi.
Trong không khí náo nhiệt đó là tiếng khóc đặc biệt của cháu Phan Horn. Nhưng ai ngờ sau màn kêu trời nực cười đó, anh lại bịa ra một màn “đổi chác” với Xuân Tóc Đỏ khi phát hiện ra mình bị vợ lừa dối.
Có thể nói, đây là đám tang “mẫu mực” nhất Hà Thành bởi nó đã vạch trần tất cả những tệ nạn, dối trá của giới chóp bu trong xã hội thực dân phong kiến thời bấy giờ.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết Cảnh đám ma gương mẫu trong Hạnh phúc của một tang gia . Đừng quên truy cập Cakhia TV kênh trực tiếp bóng đá số 1 Việt Nam hiện nay để có những phút giây thư giãn cùng trái bóng tròn !