Một câu chuyện cho lớp 4
Kể lại câu chuyện một em bé mải chơi chạy nhảy vô tình xô phải em bé đang khóc là đề bài văn kể chuyện lớp 4 giúp các em học sinh nắm được cấu trúc và cách làm bài văn tự sự.
Bạn đang xem: Kể về câu chuyện của một cậu bé mải vui chơi, chạy nhảy và vô tình làm rơi một em bé siêu ngầu
Đề bài: Cho tình huống sau: Một em bé mải chơi, chạy nhảy vô tình làm rơi một em bé. Em bé khóc. Hãy tưởng tượng sự việc và tiếp tục câu chuyện theo một trong hai hướng:
- Trẻ biết quan tâm đến người khác.
- Trẻ nhỏ không biết quan tâm đến người khác.
Một câu chuyện cho lớp 4
Dưới đây là top 10 bài văn mẫu kể chuyện một đứa trẻ biết quan tâm đến người khác và một đứa trẻ không biết quan tâm đến người khác, với nhiều nội dung đa dạng, phong phú, ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu để các em tham khảo khi học. thực hiện các bài tập của bạn.

1. Kể chuyện một cậu bé mải chơi, chạy nhảy vô ý làm rơi em số 1
Hôm qua vào giờ ra chơi, chúng tôi đã chơi trò cho kẹo hay bị ghẹo. Chiếc dài chạy quá nhanh và va vào một học sinh lớp một. Cả hai đều ngã xuống đất. Đứa bé bật khóc. Long ngồi dậy, vội đỡ con bé dậy rồi thủ thỉ:
– Đau không? Tôi xin lỗi!
Xem thêm: Top 12 Bài Văn Mẫu Phân Tích Bài Thơ Đồng Chí Hay Nhất
Vừa nói, Long vừa phủi bụi trên người đứa bé. Anh vươn bàn tay dài xoa xoa đầu gối đứa bé:
– Nó có đau không? Tôi sẽ đưa bạn đến văn phòng y tế để xoa bóp dầu!
Yên tâm, đứa bé nín khóc theo Long vào phòng y tế. Tất cả chúng tôi thở phào nhẹ nhõm khi y tá kiểm tra xong đứa bé và xác nhận rằng đứa bé không hề hấn gì. Bạn Long ngọt ngào này, tuy có tội nhưng là một người đàn ông có trách nhiệm.
2. Bài tập làm văn lớp 4 kể chuyện chú bé mải vui số 2
Hôm qua, trong giờ ra chơi, Nam cùng các bạn chơi trò đuổi bắt trong sân trường. Trong lúc chạy, Nam vô tình đụng phải một học sinh lớp 1 và ngã xuống sân chơi. Đứa bé bật khóc. Nam cũng lắc lư theo, nhưng rồi Nam chạy đến bên bé nhẹ nhàng đỡ bé ngồi dậy, phủi bụi bẩn trên người bé.
Nam nói: “Em đừng khóc nữa, anh xin lỗi!”.
Rồi Nam nói tiếp: “Em có thấy đau không, nín đi?”.
Đứa bé dần ngừng khóc. Nam nhanh chóng bế con vào bóng râm và nói với con một cách ân cần.
3. Kể chuyện em bé mải vui số 3
Hôm qua vào giờ ra chơi, chúng tôi đã chơi trò cho kẹo hay bị ghẹo. Chiếc dài chạy quá nhanh và va vào một học sinh lớp một. Cả hai đều ngã xuống đất. Đứa bé bật khóc. Long ngồi dậy, vội đỡ con bé dậy rồi thủ thỉ:
– Đau không? Tôi xin lỗi!
Xem thêm: Top 12 Bài Văn Mẫu Phân Tích Bài Thơ Đồng Chí Hay Nhất
Vừa nói, Long vừa phủi bụi trên người đứa bé. Anh vươn bàn tay dài xoa xoa đầu gối đứa bé:
– Nó có đau không? Tôi sẽ đưa bạn đến văn phòng y tế để xoa bóp dầu!
Yên tâm, đứa bé nín khóc theo Long vào phòng y tế. Tất cả chúng tôi thở phào nhẹ nhõm khi y tá kiểm tra xong đứa bé và xác nhận rằng đứa bé không hề hấn gì. Bạn Long ngọt ngào này, tuy có tội nhưng là một người đàn ông có trách nhiệm.
4. Kể chuyện bé mải chơi xô ngã bé số 4
“Chạy để trốn thoát. Tôi là Nguyễn Siêu!”. Cả xóm nghe tiếng trẻ con khóc đều không biết ai là Nguyễn Siêu, hóa ra “Nguyễn Siêu” đã đuổi giặc và làm bị thương một em bé đang chơi trước cửa nhà. “Nguyễn Siêu” (bạn của Juan ở cạnh nhà tôi) vội ném thanh kiếm nhựa và lập tức đỡ đứa bé dậy: “Con xin lỗi. Con chạy nhanh quá nên bị ngã!” Juan nhẹ nhàng vuốt ve bàn chân của đứa bé, tiếp tục vuốt ve: Xin lỗi, tôi đã bỏ lỡ nó. Cố lên con nhé!”. Chà chà. “Nguyễn Siêu” khuyên khéo, em bé nín khóc và lau má. Hoàng bế em bé vào nhà, cầm lấy thanh kiếm nhựa, vẫy tay chào em bé rồi chạy vào nhà.
5. Kể chuyện Thanh niên biết quan tâm đến người khác số 5
Giờ trò chơi sáng nay khi bạn chơi “cá sấu trên bãi biển”. Hùng tình cờ gặp một học sinh lớp một. Đứa bé ngã xuống đất, khóc. Chúng tôi chưa kịp giải quyết gì thì Hùng đã nổi cơn tam bành:
“Ai cho ngươi tới đây?” Bạn không thể thấy rằng mọi người đang chơi!
Đứa bé khóc to hơn. Học sinh các lớp khác đang chơi cũng dừng lại tò mò nhìn chúng tôi. Tôi nói với Hùng:
– Bạn sai rồi. Bảo nó im đi rồi tôi chơi tiếp.
Khu vực gợn sóng, cau mày. Hùng nói:
– Đi khuyên nhủ anh ấy đi. Tôi không chơi nữa!
Xin lỗi về việc em bé bị ngã. Vừa thương bạn, vừa sợ cô giáo phạt, chị vội vàng dỗ dành để bé nín khóc. Bạn cũng giúp với quần áo của em bé. Hùng xấu quá giờ buồn cười quá nên không buồn cười nữa.
6. Kể chuyện em bé biết quan tâm đến người khác số 6
“Chạy để trốn thoát. Tôi là Nguyễn Siêu!”. Nghe tiếng trẻ con khóc, cả xóm không biết cậu bé nào là Nguyễn Siêu. Hóa ra “Nguyễn Siêu” đang đuổi giặc và làm em bé chơi trước cửa nhà bị thương “Nguyễn Siêu” (bạn của Juan ở cạnh nhà tôi) vội ném thanh kiếm nhựa và lập tức đỡ đứa bé dậy: “Tôi xin lỗi. Bạn chạy nhanh quá nên tôi bị ngã!” Juan nhẹ nhàng vuốt ve bàn chân của đứa bé, tiếp tục vuốt ve: Xin lỗi, tôi đã bỏ lỡ nó. Cố lên con nhé!”. Chà chà. “Nguyễn Siêu” khuyên khéo, em bé nín khóc và lau má. Hoàng bế em bé vào nhà, cầm lấy thanh kiếm nhựa, vẫy tay chào em bé rồi chạy vào nhà.
7. Câu chuyện về đứa trẻ biết quan tâm đến người khác số 7
Một lần đang chơi trốn tìm với các bạn trong làng, đang vui đùa bỗng nghe tiếng trẻ con khóc, hóa ra Nam va vào bé làm em khóc, thế là em khóc theo.
Bạn Nam chắc do mải chạy tìm chỗ trốn nên không để ý đường, đúng lúc đó bạn Nam đụng phải một cháu bé đang tập đi, va chạm nhẹ nhưng cháu bé ngã ngửa ra sau khóc nức nở. nỗi sợ. Nam lập tức chạy xuống đỡ bé dậy, vừa đỡ bé dậy vừa xuýt xoa rồi hỏi “con có sao không” rồi bạn ôm bé vào lòng, lau quần áo cho bé, nhìn bé một lúc rồi thở. Tôi mừng vì đứa bé không sao, Nam dỗ dành đứa bé đang khóc rất giỏi, miệng thì nói “Con xin lỗi, hãy tha cho con!” rồi tự đánh vào chân mình, vừa đá vừa cười khiến đứa bé dần nín khóc và phá lên cười. Khi gặp mẹ của cháu bé, Nam đã nói lời xin lỗi mẹ cháu bé, mẹ cháu bé cảm thấy rất hài lòng và không giận Nam nữa. Sau đó Nam tập hợp chúng tôi lại và rủ ra chỗ khác chơi vì ở đây nhiều trẻ em không an toàn. Tất cả chúng tôi đều đồng ý bằng cả hai tay và ra ngoài để tiếp tục trò chơi của mình.
Tôi rất khâm phục sự dũng cảm nhận lỗi của bạn và sự quan tâm của bạn đối với Nam, tôi nhận thấy rằng tôi có rất nhiều điều để học hỏi từ bạn.
8. Tưởng tượng và kể lại câu chuyện về một em bé biết quan tâm đến người khác số 8
Sau giờ nghỉ thứ 2, tất cả chúng tôi ùa ra sân, ríu rít như bầy chim non.
Xem Thêm: Top 5 Đoạn Văn Tây Tiến 3 Hay Nhất
Nhóm này đạp vô lăng, nhóm kia nhảy dây, tiếng cười nói inh ỏi, thật là vui. Các bạn nam trong lớp tôi đang chơi trò đuổi bắt trên dãy hành lang dài. Tuấn, Vịt và Hùng chạy trước, Quang bám sát phía sau.
Đột nhiên, một đứa trẻ bước ra khỏi cửa lớp 1A. Không tránh được, Hùng đâm vào khiến nó ngã xuống. Cô bật khóc trong đau đớn. Bạn Hùng chạy lại bế bé lên, phủi quần áo bé và xin lỗi:
“Xin lỗi, ta không phải ý tứ này!” Bé im đi! Vâng, đó là nó. Nụ cười của em bé trông thật đẹp!
Thế là cô bé ngừng nói và mỉm cười, vén hai bím tóc rồi chạy vào lớp. Là nhân chứng của lịch sử, tôi thầm khen Hùng dũng cảm, dám nhận lỗi, biết quan tâm đến người khác.
9. Kể chuyện Cậu bé không biết quan tâm người khác #9
Hôm đó là thứ bảy, nhóm bạn chúng tôi gồm bốn đứa: Nam, Hải, Hùng và tôi dừng chân ở công viên để đá bóng. Vào những ngày nghỉ, trẻ em đến đây chơi rất đông. Có nơi thì chơi đuổi bắt, có nơi thì chơi cướp cờ, bịt mắt bắt dê, v.v. Nhóm trẻ mẫu giáo chạy xung quanh xem anh chị em của họ chơi.
Đội chúng tôi chia thành hai phe đá bóng. Tôi và Hằng cùng phe. Nam và Hải ở một bên. Trận đấu diễn ra rất sôi nổi bởi hai bên ngang tài ngang sức. Tôi đã thắng hiệp một. Đội Nam thắng trong hiệp hai. Sang hiệp 3, phân thắng bại, đôi bên đều dồn hết sức vào cuộc. Cây cầu như một cục bông, lúc lơ lửng trên không trung, lúc lại bay lượn như cánh bướm. Đột nhiên Hùng xoay người sút bóng theo một đường vòng cung đẹp mắt qua vai Hải. Nam chạy đến nâng cầu nhưng vô tình va phải một cậu bé đang chơi gần đó khiến cậu bé ngã sõng soài trên bãi biển. Bị ngã bất ngờ, cậu bé kêu lên một tiếng. Hai tay ôm đầu. Nhưng Nam vẫn đứng ngoái lại gọi cậu bé:
– Đây là chỗ chơi của anh à? Làm hỏng trò chơi của chúng tôi. Tao không đánh mày là mày may đấy. Dậy đi chỗ khác chơi, lại nằm xuống khóc?
Nam càng nói, đứa bé càng khóc to hơn. Thấy vậy, tất cả chúng tôi chạy đến giúp cậu bé dạy học. Tôi nói để an ủi cậu bé.
– Đau chỗ nào để em xoa bóp? Bạn có đau nhiều không? Trong quá khứ, anh ấy cũng đã từng bị đánh gục như thế này. Nhưng cơn đau sẽ biến mất trong một thời gian. Nào, giúp tôi dạy học, đi đến nơi mát mẻ này.
Tôi bế con ra bóng cây phủi bụi, lau nước mắt, nước mũi. Một lúc sau cậu bé im bặt. Hùng đưa cho cậu bé một cây kem và nói:
– Tôi ăn kem cho mát và tiếp tục chơi với các bạn. Nam vô tình làm vậy, em không cố ý đâu, anh đừng buồn nhé!
10. Kể chuyện đứa con không biết quan tâm đến người khác số 10
Công viên rộng thênh thang nhưng ồn ào vì đông trẻ em nô đùa. Hai kiếm khách ở góc kia chật vật chống đỡ, không biết thế nào mà ngã đè lên đám trẻ con đang “xây nhà” dưới đất. Một em bật khóc vì bị “đô vật” hạ đo ván. “Đấu sĩ” trườn lên, sừng to:
– Anh không biết đây là đấu trường của chúng tôi sao? Tại sao lại xây nhà ở đây? Ai cho?
Thấy tòa nhà đổ sập, đứa bé càng khóc dữ dội hơn:
– Tôi chơi ở đây suốt. Tại sao anh ấy lại ngồi vào ghế? Nó càng làm tôi đau hơn. “Đấu sĩ” thứ hai vội vàng đồng ý, xin lỗi em bé và kéo bạn đi. ‘Đấu sĩ’ lẩm bẩm với bạn mình, đánh rơi thanh kiếm nhựa và gục xuống đất. Cuộc đấu kiếm phải dừng lại. “Đấu sĩ” hành vi như vậy là sai. Chúng ta phải xin lỗi khi chúng ta có lỗi. Phải không các bạn?
Mời các bạn tham khảo thêm phần Tài liệu Trường Trung cấp nghề Giao thông vận tải Hải Phòng để có những thông tin hữu ích khác.
Trang chủ: Truonggtvthp.edu.vn
Thể loại: Văn mẫu